THƠ: NHỚ THẦY (HỒNG NHUNG)
Lượt xem:
Ngày ấy,thời gian có quay trở lại?
người thầy vẫn lặng lẽ
thức khuya
cùng đồng hồ thời gian
tích tắc, tích tắc, tích tắc
những giáo án bài thơ…
rồi,
tùng tùng
tiếng trống trường ngân vang
bên tai người trò nhỏ,
bước chân lên bục giảng
như người nghệ sĩ
cùng phấn trắng bảng đen, người điêu khắc
tương lai.
Tiếng trống trường xưa ấy,
Có còn vang?
bên tai người trò nhỏ
ngày ấy,
nay đi đâu mất rồi
người thầy vẫn ngồi đó
lặng lẽ…!
cùng lớp lớp trò thơ,
người thầy,
chèo đò lái tương lai.
Mười lăm năm sau ấy
quay về mái trường xưa
người thầy,
vẫn ngồi đó
chiếc ghế đá sân trường,
nhưng sao
mái tóc kia điểm sương, nếp nhăn xô khuôn mặt;
người trò nhỏ năm nào
nay đã lớn khôn rồi
công danh sự nghiệp lớn,
Cảm ơn!
người thầy năm ấy,
cho trò nhỏ tuổi thơ
một kho đầy tri thức
ước mơ lớn cuộc đời,
nghị lực sống tràn đầy
thắp sáng trò tương lai…
cảm ơn,
cảm ơn Người!
Những bài giảng ngày xưa
thấm nhuần trong kíức
có lẽ chẳng bao giờ
phai nhòa cùng thời gian
những âm thầm
những lặnglẽ
của Người,
đã gặt hái cả
những lớp người thành công,
thầy đi qua một mùa xuân
cho trò thêm một lần mơ ước…
cảm ơn Người,
đã hi sinh tuổi xuân ấy
tiếp bước cho tương lai
tuổi trẻ
trò ngoan
Cảm ơn người thầy ấy,
Người lái đò tương lai!
— Nguyễn Thị Hồng Nhung, lớp 12C5 —
(Tác phẩm đạt giải Nhì thể loại Thơ -cuộc thi “Viết về Thầy Cô và Mái Trường”